Hai mươi lăm năm, biết bao nhiêu biến chuyển, vậy mà kỷ niệm ở ngôi trường Trung học Chợ Lách A vẫn nguyên vẹn, đầy ắp. Ngôi trường với hai cây cồng già và 9 phòng học cũ kỹ, rêu phong. Năm tôi vào lớp 10, nhà trường nhập chung các học sinh có học Anh ngữ vào hai lớp A1 và A2. Tôi học A2, chung với các bạn ở Sơn Định và Long Thới do thầy Lưu chủ nhiệm. (chung với Ngọc Duyên) Qua năm lớp 11, nhà trường lại tách riêng những học sinh có nhu cầu học tiếng Anh ra một lớp, còn lại thì chuyển qua các lớp C. Tôi là một trong số học sinh chạy qua C vì biết mình dốt ngoại ngữ, khó đào tạo! Vì vậy, tôi có nhiều bạn bè hơn những bạn khác bởi chuyển từ A qua C. Và, đó cũng là sự đào thải công bằng vì, lớp A là lớp “trên sàng”, toàn những bạn học khá giỏi, còn những thằng chuyển qua C như tôi, nếu không phải thường thường bậc trung thì là”hàng dạt”. (Xin lỗi các bạn C1, C2, C3 vì dạt cũng có giá trị của dạt). Qua C nhưng những kỷ niệm với lớp A thì không thể quên được vì ở đó tôi có 1 năm chung sống “hòa bình” với các bạn, vui buồn với các bạn, và đặc biệt là ở đó tôi có một… bóng dáng để dõi theo! (Ngọc Duyên đừng lộ bí mật nhe).
Các bạn ở Long Thới tôi còn nhớ tên là: Ngọc Duyên, Lê Văn Tâm, Tri Lưu, Tri Luân, Trí, Kim Cương. Các thầy cô dạy chúng tôi năm lớp 10 gồm: Cô Tám dạy toán, cô Cân dạy địa, cô Phước dạy hóa, thầy Lưu dạy sử, thầy Thái dạy lý, cô Lan dạy văn, thầy Chân dạy thể dục (ai dạy Anh văn quên mất tiu). Mới đây mà đã hơn 25 năm. Hình ảnh 2 cây cồng già, ngôi trường với vỏn vẹn 9 phòng học cũ kỹ, rêu phong, quán chị Út, con đường đá đỏ dẫn vào trường, bến đò ngang, đám học trò nghèo có gương mặt luôn buồn bã, những buổi chiều bãng lãng lá vàng, đoạn cầu gãy chơ vơ và… người nữ sinh dịu dàng ở Vĩnh Bình luôn nhoi nhói trong ký ức tôi mỗi khi nhớ lại một thời học trò đã qua!
Ngọc Vinh
H1 Tác giả Ngọc Vinh (bên phải) tại Vũng Tàu
Một bài viết về trường THCL cách nay 25 năm mà tìm hoài không có hình đúng để minh họa. Không biết anh chị em nào còn hình ảnh cũ xin gửi về trang nhà hay điện thoại cho HM biết để liên hệ 0989.511803
Ngọc Vinh ơi !
Bãng lãng lá vàng chơ vơ cây câu gãy
Kỷ niệm thuở nào hàng phượng đổ ven sông
Tóc ai vươn hương bưởi nhớ nghẹn lòng
Chợt nhớ lại…một phần tư thế kỷ
Có những lúc xuyến xao lòng thi sĩ
Tìm về nơi người tri kỷ năm nào
Tà áo em vươn vấn nghẹn ngào
Lòng tiếc núi…sao ngày xưa…ngu thế !
Ngọc Vinh và Bác sĩ Hải đã khơi gợi lại ký ức ngày xưa ấy, làm mình nhớ lại những kỷ niệm năm nào. Thắm thoát đã hơn 30 năm rồi, ôi thời gian qua đi rất nhanh…
Phải chi ngày ấy mình khôn tí (Lòng tiếc núi…sao ngày xưa…ngu thế !)
Bây giờ nghĩ lại cũng vui vui…
Phần tư thế kỷ có là bao
Nhắc lại cứ như thuở hôm nào
Áo dài e ấp em ngày ấy
Xao xuyến lòng tôi gã si tình
Trãi bao năm tháng dài xa cách
Lòng vẫn mơ về kỷ niệm xưa
Hỡi người em gái tui thầm nhớ
Bài hát hứa trao chưa trọn lời
Nửa đời phiêu bạt chưa quên được
Một thoáng mơ về ký ức xưa
Thôi đành duyên phận không như mộng
………………………CÒN MỘT CÂU NỮA AI VIẾT DÙM….TUI !!!
Mấy ông nầy có …mưu đồ đại sự gì ngày xưa chưa thực hiện được hay sao mà giờ đây ngồi than thở tiếc nuối với nhau rằng ngày xưa….ngu thế. ?
Tôi xin phép, viết tiếp câu sau cùng, bài thơ của bạn Thanh Hai. Nếu không hay xin đừng nèm đá. Cám ơn.
[ Mộng không thành xin hảy xóa tan. ]